TRĂM NHỚ NGÀN THƯƠNG
Đất
Tiền Giang trăm nhớ ngàn thương
Dừa
đứng nghiêng, e thẹn bóng mương
Lũ
cá dập dờn bơi đớp móng
Giương
càng, ba khía gắp cành sương
Nặng
duyên nặng nợ với Miền Tây
Cây
cắm rễ sâu bén đất nầy
Ta
thắm duyên nhau tình bén nghĩa
Trầu
xanh đã bén trái cau dày
Em
về thưa mẹ, ngỏ lời cha
Anh
sẽ đưa trầu rượu đến nhà
Xin
với họ hàng, thưa nội ngoại
Cho
anh làm rể ở chung nhà
Có
đặng chăng em nói một lời
Để
anh chờ, khổ lắm em ơi
Tiền
Giang, con nước xuôi về biển
Chở
trái tình anh chín lắm rồi.
Tiền
Giang, 21/10/2017
Nguyễn Bá Hương
No comments:
Post a Comment